Wednesday, June 4, 2014

TIẾNG ĐÊM



- Ngọc Phương 

Văng vẳng trong đêm hồn gọi thơ
Trở trăn thao thức đắm cơn mơ
Chút tình non nước, tình ai đó
Vứt áo ra đi với hửng hờ

Xa xôi cách trở một phương trời
Khóe mắt thâm quầng, lệ mặn môi
Hồn xác rả rời theo nhịp thở
Cõi lòng xây mộ lấp đơn côi

Day dẳng cơn mưa ướt cuộc đời
Trách thầm duyên phận tựa bèo trôi
Lênh đênh trôi dạt mong tìm thấy
Một bến tương tự gởi cuộc đời

Đêm tối cùng trăng ta mộng mơ
Buông lòng ngơi nghỉ quên bơ vơ
Côn trùng đây đó rền vang tiếng
Văng vẳng trong đêm hồn gọi thơ.