Friday, June 6, 2014

TÓC RỐI


Tuấn Đặng

Làn tóc rối ... trói đời nhau đến vội 
Ai vô tình thả cơn gió đi hoang
Dư hương ấy lướt ngang môi... chút ấm 
Gã tình si ôm giấc mộng giữa đàng 

Tóc em rối xua lòng ta bối rối 
Tay gỡ hoài chưa hết những thương yêu
Mắt nhung khiến chân tình thêm tội lỗi 
Qua đam mê ngày vui chẳng còn nhiều 

Ngày ..tháng ..năm có dài hơn suối tóc 
Nhuốm sợi buồn bạc trắng nét gầy hao 
Nhìn em bước xuyên màn mưa giá lạnh 
Tóc thôi bay rũ cơn mộng hôm nào 

Xin hãy giữ riêng nhau tình giông bão 
Chờ ngày vui ôn hết lại duyên mình

Thái Uyên Sa

AI tóc rối ngút đường thông xanh đợi
Tan bóng chiều dáng nhỏ quá trùng khơi
Xứ mù sương còn đậm mùi hương tóc
Ngây ngất tình một nổi nhớ chưa vơi

Tìm hơi ấm trong câu thơ dịu vợi
Ta luyến lưu từng nét bút rả rời
Mây treo cành trong một tối vấn vương
Vén rèm trăng nhìn tóc rối hoang đường

Ta lạc loài trong những buổi chiều sương
Lãng đãng hồn thơ kiếm tìm nhân ảnh
Chiều tím đong đưa lời tình rất khẽ:
"Em lại về thế giới của riêng anh"

Đêm trong veo bỗng mơ hồ đặc quánh
Tóc rối còn gieo xuống một vần thơ
Bỗng đưa tay về bên phía xa mờ
Con sóng ngầm đã xóa hết mộng mơ.

Duy Nguyên

Cần gì hỏi vì sao mê tóc rối
Tôi yêu em vì đã lỡ yêu em
Hay có phải ? tai đã nghe thấy vội
Nhịp đập dập dồn tiếng của con tim

Có nhiều lúc nhớ em đêm tóc rối
Khi vắng anh... ai hôn tóc mỗi chiều 
Sao má đỏ ngượng ngùng lời chẳng nói
Đã vô tình thiêu đốt trái tim yêu

Bóng đêm ơi hãy nhuộm đen suối tóc
Xua tan đi nét sương phủ xanh xao
Bao tinh tú bàng hoàng.... trong giá lạnh
Có còn đâu dáng diễm lệ hôm nào

Xin hãy giữ tóc bay dài sóng gợn
Rủ nhau đi tìm lớp học thiên đường

Trong Hung Ho


Có phải vì ngọn gió vô tình
Hay dậy lòng sóng vỗ triền miên
Đời thổi vào em làn tóc rối
Bàn tay anh vuốt mãi khôn cùng!

Suối tóc thôi lược chải trâm cài
Em khiến lòng anh thêm bối rối
Có phải nợ duyên từ muôn lối
Quyện đời nhau sợi rối mỏng manh!

Đời vương mang cơn gió phong trần
Ta nương náu lòng đau tóc rối
Ta nương náu đời nhau đêm tối
Ngày bình minh hoa nở nụ cười!