Có ai về, quê
tôi Sóc Trăng
Hãy nhìn xem
đồng lúa bạt
ngàn
Cùng thưởng thức
đặc sản thơm
ngon
Nổi
tiếng từ lâu, ít đâu bằng.
Từ Cần Thơ
về xã THUẬN HÒA
TRÀ CANH , TRÀ
QUÍT đâu có xa
Ngã Ba AN TRẠCH
cần quẹo trái
Ghé VŨNG
TUƠM , mua bánh lột da
Nhớ có dịp ghé qua
KẾ
SÁCH
Thăm vưòn cây
hoằng trái mởn xanh
Vàm
NHƠN MỸ, dù nhiều nưóc
xoáy
Cồn
QUỐC GIA, vẫn tới thăm anh.
Xuôi về hưóng TRƯỜNG
KHÁNH, VĂN CƠ
LONGPHÚ,
ĐẠI NGÃI tự bao
giờ
Có con cá cháy thơm
ngon quá
Nay cùng vận nước, về phưong xa
Khi qua vùng
, NGĂN RÔ, BẢI
GIÁ
Nhớ về nơi “dấu nặng có
ba” (Lịch
Hội Thưọng)
Đuôn chà là,
là món đặc sản
Của DÙ THO, HÒA TÚ, CỔ CÒ.
Ghé BÃI XÀU,
bỗng chợt nhớ ra
Công xi r ưọu đế, tự xa
xưa
Về ĐẠI TÂM, nhớ XOÀI CA NẢ
Dưa hấu vàng,
ai cũng phải ưa.
Nơi đất giồng,
sắp hết mùa mưa
Vui bắt bọ rầy,làm xe đua
Và cũng vừa
, đến mùa nếp mới
Cớm dẹp thơm
ngon, trộn với dừa.
Tết đồng bào
Miên, ta đón xem
Sông sâu, nưóc chảy hật
như nêm.
Ghe ngo hâm
hở cùng lướt
sóng
Đêm hát dù kê, múa lâm thôn.
Về đến vùng
THẠNH TRỊ, NGÃ NĂM
Sông Ngã Năm, chảy về năm ngả
Ai xuôi về
vùng xa, Miệt Thứ
Xin đừng quên
PHÚ LỘC, NHU GIA
Giờ mời cùng vô chợ SÓC
TRĂNG
Hãy thưỏng thức một
vài món ăn
Bún nưóc lèo, thịt quay, bánh cống
Hưong vị đậm đà, đâu
dễ quên
Quê huong tôi,
hai mùa mưa
nắng
Việt, Tiều, Miên vui sống
hoà
đồng
Xa bao năm,
vẫn không quên đưọc
Sóc Trăng ơi,
thưong nhớ vô cùng.
Bài thơ tuy
không mượt mà, nhưng đã
gợi nhớ những địa danh của quê mình. Kính đến quí đồng hưong, riêng tặng nhóm
Sóc Sà Bay.
Hoài Việt, đứa con yêu
của quê nghèo Long Phú
Cựu
học sinh Trần Văn- Liên trưòng Sóc Trăng