Saturday, May 17, 2014

TÂM BÚT CHO ANH



- Ngọc Phương

Bài thơ này
em viết gởi riêng anh
không có những ngôn từ kiêu sa
lời tự tình thiết tha cháy bỏng
không trời xanh, mây hồng, hay vầng Trăng mơ mộng
chỉ có một nỗi lòng tựa tiếng quốc trong đêm

Anh của em,
bình dị, không bon chen
nhưng khi có cần chẳng ươn hèn, khiếp nhược
anh vun vén tình riêng trong tình yêu non nước
nghe chát đắng nụ cười trước thế cuộc bể dâu.

Trời tháng Năm nắng rợp vàng bước chân
nhưng sao sóng lòng cuộn từng cơn hải nộ.
Nếu bão tố nổi lên, anh hãy làm cổ thụ
thách thức gió giông tỏ khí phách kiêu hùng

Phận quần thoa em không dám so mình
như tùng bách trung trinh lẫm liệt
Xin cho em
trải nỗi lòng
trong từng con chữ viết
hòa cùng đất trời đang rên xiết cảnh ngã nghiêng

Mong một ngày
ngày sóng lặng gió yên
mặt trời lên, chim trên cành huyên thuyên trổi giọng
giang cánh bằng, vượt trùng khơi lồng lộng
hướng trời Nam cho thỏa mộng sum vầy

Nhớ nghe anh, lời tâm bút đêm nay.